Điện học

Định nghĩa

Điện cơ (EMG, electromyography) là một phương pháp khám lâm sàng với sự trợ giúp của hoạt động điện của từng sợi cơ hoặc một số sợi cơ có thể được ghi nhận đồng thời một cách khách quan. Điều này có thể cần thiết để xác định và hạn chế chính xác hơn tổn thương ở vùng cơ.

Thủ tục đo lường

Trong điện cơ, hoạt động điện của các sợi cơ có thể bị tiêu biến bằng một điện cực bề mặt gắn vào da hoặc bằng một điện cực kim trực tiếp trên cơ. Hai loại điện cực kim khác nhau được sử dụng. Điện cực đơn cực của điện cơ đóng vai trò như một điện cực đo, trong khi một điện cực dán vào da đóng vai trò như một điện cực so sánh. Với điện cực đồng tâm, một dây mảnh được đặt trong kim làm điện cực đo, trong khi vỏ kim đóng vai trò trực tiếp làm điện cực so sánh. Trong cả hai phương pháp đo điện cơ (EMG), sự chênh lệch điện áp giữa điện cực đo và điện cực so sánh được sử dụng để đánh giá lâm sàng.

Cơ bản về giải phẫu

Cơ được tạo thành từ nhiều đơn vị vận động riêng lẻ, có thể bao gồm một vài đến nhiều sợi cơ, tùy thuộc vào loại cơ. Mỗi đơn vị vận động này được điều khiển bởi một dây thần kinh duy nhất (tế bào sừng trước với sợi trục). Cơ càng có nhiều đơn vị vận động thì các chuyển động càng tốt, vì nhiều đơn vị vận động khác nhau có thể được điều khiển riêng bởi các dây thần kinh.

Khi một dây thần kinh (tế bào sừng trước) được điều khiển bởi não, tất cả các cơ thuộc bộ phận vận động này được thải ra ngoài (khử cực) và co lại, tức là cơ chuyển động (co lại). Hoạt động điện sinh ra từ chuyển động này được gọi là thế hoạt động của một đơn vị vận động (MUAP), vì điện thế của nhiều sợi cơ riêng lẻ được xếp chồng lên nhau và được ghi lại cùng nhau. Bạn có thể đọc thêm về sự truyền chính xác của kích thích đến các cơ trong phần “Motor End Plate”.

Rủi ro về điện cơ

Điện cơ (EMG) là một phương pháp chẩn đoán xâm lấn rất phổ biến và hiếm khi dẫn đến các biến chứng như chảy máu, nhiễm trùng và tổn thương dây thần kinh.