Gừng: Lợi ích sức khỏe, Công dụng chữa bệnh, Tác dụng phụ

Dạng hoang dã của gừng vẫn chưa được biết, hình thức hiện được biết của cây có lẽ có nguồn gốc từ Đông Nam Á. Cây đã được trồng ở Trung Quốc và Ấn Độ từ thời cổ đại, ở những quốc gia này gừng cũng đã đóng một vai trò quan trọng trong y học cổ truyền kể từ đó. Ngoài ra, gừng cũng được trồng ở nhiều nước nhiệt đới và cận nhiệt đới khác, điều này đã dẫn đến sự phát triển của các loại cây khác nhau theo thời gian.

Gừng Jamaica, gừng Bengal và gừng Úc được coi là có chất lượng đặc biệt cao. Thuốc được nhập khẩu chủ yếu từ miền nam Trung Quốc.

Sử dụng rễ gừng

Đối với mục đích y học và ẩm thực, thân rễ tươi hoặc khô được sử dụng.

Gừng: đặc điểm của cây

Gừng là một loại cây nhiệt đới cao đến 1 m, với các chồi phát triển từ thân rễ phân nhánh. Những chiếc lá đôi khi phát triển dài đến hơn 20 cm và có hình mũi mác.

Cây mang những bông hoa màu vàng tương đối kín đáo, trong một cụm hoa dày đặc, giống như hình nón.

Gừng: củ có dược tính

Thuốc bao gồm các mảnh thân rễ dẹt, phân nhánh. Bề mặt có sọc dọc mịn và có màu hơi vàng đến màu be. Trong khi bề mặt của thân rễ tươi tương đối nhẵn, thì bề mặt của thân rễ khô lại có cảm giác thô ráp.

Mùi và vị của gừng

Gừng tỏa ra mùi rất thơm, đặc trưng. Các hương vị của gừng, đặc biệt là khi còn tươi, rất cay và đốt cháy nóng bức. Vì vậy, gừng cũng là một gia vị và được sử dụng rộng rãi, đặc biệt là trong ẩm thực châu Á.